Viễn Phương

Tình Xa Thu Gần



Thu vừa ru giấc mộng mơ
Dìu em nhè nhẹ qua bờ yêu thương
Đường chiều vạt nắng vàng vương
Hương mây thoang thoảng bên vườn thơ em

Em nghe tiếng bước chân mềm
Vang lên khe khẽ bên thềm vườn thơ
Vội vàng ra đón người mơ
Hóa ra!...tiếng lá lặng lờ bay ngang

Ngang qua lối mộng ngút ngàn
Trăng thu mờ ảo mênh mang nỗi sầu
Gió đùa sương thoảng canh thâu
Chăn đơn gối chiếc chờ câu ân tình

Tình thơ bát ngát hương trinh
Hồn mơ thêu dệt bóng hình nhớ thương
Câu lục câu bát vần vương
Dìu nhau vào giấc mộng thường trăm năm

Năm dài tháng rộng xa xăm
Mãi hoài trông đợi biệt tăm bóng người
Sông ngân thăm thẳm xa vời
Nhịp cầu Ô Thướt một đời mỏi mong

Mong rằm tháng bảy trời trong
Cho đây với đó nối vòng ái ân
Như Ngưu, Chức cách sông Ngân
Nhờ cầu Ô Thướt mới gần được bên

Bên trời xa vắng mông mênh
Mưa rơi nắng đổ buồn tênh cõi hồn
Đôi bờ lặng lẽ chờ trông
Ai thương?Ai nhớ?-Ai buồn hơn ai?
 
Viễn Phương-Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 4 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Tình Xa Thu Gần"